Giáo viên mầm non là người thầy, người cô đầu tiên và quan trọng của bé. Nó ảnh hưởng rất lớn đối với suy nghĩ của bé về vấn đề giáo dục, học hành của bé. Hầu như thời gian bé ở trường, gắn bó với cô nhiều hơn là gắn bó với bố mẹ. Bé đến trường lúc hơn 7h30 sáng và trở về nhà với cha mẹ lúc 5h chiều. Trong khoảng thời gian đó, giáo viên mầm non chính là người vừa dạy bé học hành, vừa chăm sóc bé với từng chén cơm, từng miếng nước. Nếu không xuất phát từ chín trái tim của một người yêu trẻ liệu có thể gắn bó được với trẻ nhiều như thế hay không?
Như câu nói "It takes a big heart to shape little minds - Cần một trái tim bao lao để bồi đắp cho tâm hồn bé thơ", khi đến trường các bé ý thức chưa cao việc phải nề nếp, kỷ luật, có khá nhiều bé khóc lóc mỗi sáng đến trường, níu tay mẹ để vương vấn thêm chút ít thời gian bên mẹ. Lúc này, chính các cô giáo trở thành người mẹ thứ hai. Các cô luôn luôn hướng dẫn, dạy dỗ các bé trong các tiết học và ân cần, chăm sóc các bé khi đến bữa ăn như một người mẹ. Sau này, khi đã quen với việc đến lớp, đến trường, khuôn mặt bé trở nên rạng rỡ hơn mỗi sáng thức dậy bởi bé biết rằng bé được đến lớp, đến trường, được chăm sóc bởi người mẹ thứ hai.
Nghề giáo có lẽ chỉ vui khi bé yêu cô, bé mến cô. Những cô giáo mầm non đã làm rất thành công điều đó. Niềm vui của các cô là được thấy bé học sinh của mình vui chơi, nô đùa hằng ngày. Cô vui khi bé biết cầm bút đúng cách tô vẽ, khi bé biết tự cầm thìa để xúc,... Cô cười khi bé biết hát những bài hát ngắn, khi bé tự tin vui đùa cùng các bạn. Vậy đó, nghề giáo viên mầm non lấy niềm vui từ những điều thật sự bình dị.
Ai cũng nói, cô giáo mầm non đa tài lắm. Quả đúng như vậy. Giáo viên mầm non là tổng hợp tất cả các nghề, vừa là một “bác sĩ”, vừa là một “nghệ sĩ ", "hoạ sĩ"… Vì các cô vừa phải nắm bắt tâm lí trẻ như một "bác sĩ", vừa phải biên đạo, biểu diễn văn nghệ như một "nghệ sĩ" và vừa là một "hoạ sĩ" tài ba khi hô biến những đồ dùng cũ trở thành một món đồ chơi cho các bé.
Cô Tho, giáo viên lớp Lyra đã chia sẻ: “Làm nghề này ai cũng yêu trẻ, được chăm sóc chúng, thấy chúng khỏe mạnh vui cười mỗi ngày chính là niềm động lực to lớn với giáo viên". Cô Lan, giáo viên lớp bé Leo thì tâm sự: "Trở thành giáo viên mầm non, có những phút giây rất buồn khi nghĩ về nghề, đôi lúc cảm thấy thật áp lực khi trẻ có vết xước, vết muỗi cắn, bị phụ huynh trách móc, tuy nhiên cảm giác ấy dần qua nhanh bởi mỗi ngày lại được yêu thương, chăm sóc, dạy dỗ những gương mặt thơ ngây, tươi cười của các bé".
Vất vả là thế, áp lực là thế nhưng rồi nhìn những khuôn mặt thơ ngây, nụ cười trong sáng và những đôi mắt trong veo của bé đã giúp giáo viên Hanoi Center Kids vượt qua tất cả. Các cô vui lắm khi các bé có tiến bộ hàng ngày. Có chuyện gì vui buồn ở nhà đến cũng kể cho cô nghe, gặp cô ở đâu cũng phải chạy đến ôm cô bằng được. Vì các bé luôn có những đôi tay nhỏ và một trái tim lớn ấm áp dưới sự dìu dắt, chăm sóc tận tình của các giáo viên trường Hanoi Center Kids. Và với nghề cô giáo mầm non - những người “thầm lặng ươm những mầm xanh tương lai của đất nước”, chúng tôi luôn tự hào vì điều đó, người đã dìu dắt trẻ thơ bước đi những bước đầu đời.